Gần đây, em nghe ba mẹ và thầy cô nói nhiều về việc quê mình sắp sáp nhập với một tỉnh khác. Ban đầu em thấy hơi lạ và chưa hiểu rõ, nhưng rồi em bắt đầu tò mò và suy nghĩ nhiều hơn. Em tự hỏi: “Liệu quê hương mình sẽ thay đổi ra sao? Mọi người có sống vui vẻ với nhau không?” Dù còn nhỏ, em vẫn cảm thấy đây là một điều quan trọng, và em cũng có những mong ước riêng cho vùng đất mới ,nơi mà tất cả chúng ta sẽ cùng sống dưới một mái nhà chung. Việc sáp nhập tỉnh là điều không nhỏ, vì nó sẽ làm thay đổi tên gọi, bản đồ, và cả cách quản lý của địa phương. Nhưng với em, điều quan trọng hơn là cuộc sống của người dân sẽ thay đổi như thế nào. Em nghĩ rằng nếu hai tỉnh hợp lại, sẽ có thêm nhiều trường học mới, bệnh viện tốt hơn, và đường sá được mở rộng để mọi người đi lại dễ dàng hơn. Ví dụ, nếu trường em được đầu tư thêm phòng học, thư viện hoặc sân chơi, thì việc học sẽ vui và hiệu quả hơn rất nhiều.
Bên cạnh đó, em cũng cảm thấy hơi buồn khi nghĩ đến việc tên tỉnh, tên quê hương mình có thể bị thay đổi. Cái tên ấy đã gắn bó với bao thế hệ, với những kỷ niệm tuổi thơ, với những câu chuyện ông bà kể lại. Nếu một ngày bản đồ đổi tên, em sợ rằng cảm giác thân quen cũng sẽ phai nhạt đi phần nào. Nhưng rồi em hiểu rằng, dù tên gọi có khác, thì tình cảm với quê hương vẫn còn nguyên vẹn trong tim mỗi người.
Tuy nhiên, em cũng hiểu rằng ban đầu có thể sẽ có những khó khăn. Ví dụ như việc thay đổi giấy tờ, địa chỉ, hay có thể có sự khác biệt trong cách nói chuyện, cách sống. Đặc biệt, em nghe người lớn trong xóm nói rằng một số cô chú làm việc ở cơ quan nhà nước có thể bị mất việc hoặc giảm lương vì sáp nhập. Điều đó khiến nhiều gia đình lo lắng vì mất nguồn thu nhập, ảnh hưởng đến cuộc sống hằng ngày. Em mong rằng các cô chú lãnh đạo sẽ có cách sắp xếp hợp lý để ai cũng có thể tiếp tục làm việc và sống ổn định.
Là học sinh – những người sẽ lớn lên và gắn bó lâu dài với quê hương mới, em nghĩ chúng em cũng có trách nhiệm góp phần xây dựng nơi này trở nên tốt đẹp hơn. Trước hết, em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này có thể làm việc và cống hiến cho quê hương. Ngoài ra, em cũng muốn tham gia các hoạt động như trồng cây, giữ gìn vệ sinh trường lớp, giúp đỡ bạn bè mới từ nơi khác chuyển đến. Dù việc nhỏ thôi, nhưng nếu ai cũng làm, thì quê hương mình sẽ ngày càng đẹp hơn, thân thiện hơn. Cuộc sống luôn vận động, và quê hương cũng không nằm ngoài dòng chảy ấy. Sáp nhập tỉnh có thể là một thay đổi lớn, nhưng đôi khi chính những thay đổi ấy lại mở ra những điều tốt đẹp hơn. Em không thể biết trước tương lai sẽ ra sao, nhưng em tin rằng, nếu mỗi người đều giữ trong tim mình sự tử tế, sẻ chia và niềm tin vào điều tốt, thì dù ở đâu, quê hương cũng sẽ luôn là nơi đáng sống và đáng yêu thương.
Bình luận (0)